Nhiều người đến với xe đạp với nhiều lý do khác nhau nhưng cuối cùng họ tìm thấy niềm vui được ngồi trên yên xe đạp và muốn có nhiều thời gian rãnh hơn để đạp xe mỗi ngày. Một số người đạp xe đạp đi làm như một cách tranh thủ tập thể dục thể thao mà không phải tốn thời gian đến các phòng tập Gym và cũng có người bắt đầu đạp xe đạp như một cách để phục hồi chần thương, trong khi nhiều người khác lựa chọn đạp xe đạp như một môn thể thao thú vị thay vì đi bộ hay chạy bộ bởi vì họ có thể đi nhanh hơn, xa hơn và có thể khám phá những cung đường tuyệt đẹp mà người đi bộ hay chạy bộ hầu như không thể đến được mỗi ngày. Nhưng dù đạp xe vì lý do hay mục đích gì sau một thời gian họ bắt đầu mê rồi nghiện đạp xe từ lúc nào không hay.
◙
Phải thú nhận một điều là Mr. Old Man là “con nghiện” nhưng là nghiện đạp xe đạp. Nếu không nghiện thì hà cớ gì phải sắm tới mấy con xe đạp? Nếu không nghiện thì hà cớ gì đêm nào cũng mong trời mau sâng để thức dạy đạp xe? Nếu không nghiện thì hà cớ gì phải vất vả leo Hải Vân hay Sơn Trà vài trăm lượt năm? Nếu không nghiện thì hà cớ gì phải ngày nào cũng đạp hàng trăm cây số bất kể trời mưa hay nắng?
Mr. Old Man từng chơi nhiều môn thể thao như bóng bàn, bóng chuyền, bóng đá, cầu lông, tennis… nhưng chưa có môn nào khiến Mr. Old Man nghiện tới mức những câu chuyện hàng ngày cuối cùng cũng dẫn tới chuyện đạp xe rằng hôm qua đi đâu, bao nhiêu km…
Mr. Old Man nghĩ không phải chỉ mỗi Mr. Old Man bị hội chứng nghiện đạp xe mà những ai lỡ sắm một con xe đạp ngon ngon và đã đạp xe một thời gian đều mắc phải hội chứng khó chữa này. Chẳng qua Mr. Old Man là người tự thú trước bình minh, con anh em khác có thể chưa nói ra đấy thôi. Mr. Old Man biết có anh nghiện đạp xe đến nỗi còn lập quỹ đen để nâng cấp hoặc sắm thêm con xe đạp mới dù trong nhà đã có 3 con xe, thậm chí 4 con xe mà giá trị con nào con nấy cũng mấy lần xe máy.
Thế nhưng chẳng có “con nghiện nào” có thể giải thích được vì sao bọn họ lại nghiện đạp xe kinh khủng như thế. Có người trả lời rằng vì đạp xe vui lắm, đạp xe sướng lạ lắm, đạp xe phê lắm… Nhưng vì sao đạp xe lại thấy vui, thấy sướng lạ hay vì sao đạp xe lại có cảm giác phê phê.. thì chẳng ai giải thích được.
◙
Ở các nước phương Tây nơi mà phong trào đạp xe đạp phát triển mạnh và có nhiều người nghiện đạp xe đạp đã có những nghiên cứu nghiêm túc lý do vì sao người ta nghiện đạp xe đạp và xem hội chứng nghiện đạp xe đạp là rủi ro. Theo các nghiên cứu hành vi đạp xe đạp của những người đạp xe đạp, nghiện xe đạp là vừa là sinh lý vừa là tâm lý (?)
Selene Yeager, tác giải bài viết “Why riding makes you happy” (Vì sao đạp xe khiến bạn vui sướng) cho rằng người đạp xe đạp cũng có cảm giác “nghiện đạp xe” giống như những tay chạy bộ luôn có cảm giác “nghiện chạy bộ”. Chứng nghiện này liên quan đến hai chất hóa học quan trọng của não: leptin – hormone chuyển hóa và dopamine – chất dẫn truyền thần kinh.
◙
Chuyện nghiện đạp xe đơn giản nhưng giải thích theo khoa học nghe có vẻ rối rắm quá. Theo Mr. Old Man, để tìm ra
nguyên nhân vì sao nhiều người nghiện đạp xe đạp các bạn chỉ cần trả lời bảng câu hỏi dưới đây. Với mỗi câu trả lời xác định CÓ hoặc ĐÚNG, bạn được 1 điểm. Nếu đạt từ 6 -8 điêm, bạn đã nghiện đạp xe đạp rồi. Nếu đạt điểm tối đa, có khi bạn cần được cai nghiện gấp.
1. Bạn hiện đang sở hữu nhiều hơn một chiếc xe đạp?
2. Bạn đã từng chi nhiều hơn hai tháng lương để mua một chiếc xe đạp?
3. Bạn có “quỹ đen” hoặc đang để dành tiền để mua xe đạp mới hay phụ tùng, phụ kiện xe đạp ?
4. Bạn có từng mắc nợ hay vay tiền để mua xe đạp/phụ kiện xe đạp?
5. Bạn có phòng riêng dành cho xe đạp?
6. Bạn có thường xuyên “vệ sinh” xe đạp?
7. Bạn có đạp xe kể cả khi thời tiết xấu?
8. Bạn có xăm hình xe đạp lên người?
9. Bạn có cảm thấy bứt rứt, bực bội khi phải nghỉ đạp xe một thời gian vì chấn thương hay giãn cách xã hội?
10. Bạn thường hủy bữa đi chơi với gia đình hay cuộc hẹn với bạn bè để đạp xe đạp?
Hãy thử kiểm tra để biết bạn nghiện đạp xe ở mức độ nào. Dù kết quả kiểm tra ra sao, Mr. Old Man mong rằng bạn vẫn giữ mãi niềm đam mê đạp xe đạp mỗi ngày./.
Xem thêm: